Ngay từ thời thượng cổ, các thầy thuốc La Mã đã sử dụng nhiều loại thuốc “cường dương” gồm tiêu và một vài rễ cây được giữ kín.
Ở phương Đông, nơi mà các tác giả Âu Mỹ coi là “đất của tình dục”, có rất nhiều tác phẩm “tầm cỡ nhân loại” đề cập đến lĩnh vực này như Kama Sutra (Ấn Độ), Vườn hương (Ảrập)… Bộ Song Mai Cảnh ám tùng thư(Trung Quốc) do Diệp Đức Huy biên soạn từ những trước tác đời Đường (thế kỷ 5-7) cũng chỉ liệt kê các vị thuốc “tăng cường dương sự”. Nếu kể đến những sách thuốc thuần túy như bộ Y tâm phương của Tamba yasuyori (Nhật Bản) Bảo thảo cương mục của Lý Thời Trân hoặcNam dược thần hiệu của Tuệ Tĩnh, Hải Thượng y tông tâm lĩnh của Lê Hữu Trác… thì phải sử dụng tin học mới duyệt hết.
Nhưng chắc cũng có loại “hiệu quả” chứ? Như toa thuốc của vua Minh Mạng?
Đúng! Đơn thuốc nhất dạ ngũ giao sinh lục tử (1 đêm với 5 bà, sinh 6 đứa con, vì có bà sinh đôi) rất hiệu nghiệm, với điều kiện bạn là… vua Minh Mạng, còn với người khác thì chưa chắc.
Còn các loại thuốc Tây?
Chúng ta hãy điểm qua một vài loại thường được nhắc nhở và thuộc vào hàng “danh môn chính phái”, có ghi trong dược điển hẳn hoi:
– Testosterone (hoóc môn nam) đã trở thành huyền thoại lớn nhất, được sử dụng dưới dạng thuốc tiêm (Sustanon, Heptylate Triolandren…) hoặc uống (Andriol, Android…), bôi thoa ngoài da (Andractim…).
Trên nguyên tắc, các thuốc nói trên chỉ có giá trị trong trường hợp cơ thể đang thiếu chất này. Nhưng trên thực tế, chúng (nhất là đối với Triolandren, Sustanon) cũng có một số tác dụng do các nguyên nhân:
+Tâm lý: Các thuốc này vẫn được các ông truyền tụng là cường dương bổ thận, gây niềm tin cho người sử dụng.
+ Về sinh học: Thuốc làm gia tăng biến dưỡng, ăn nhiều… nên dẫn đến tình trạng (như ông bà ta thường nói) “no cơm ấm cật…”.
Testosterone cũng có tác dụng trên phụ nữ với liều thật thấp. Nhưng chỉ cần dùng quá liều hoặc dùng thường xuyên, các hiện tượng sau sẽ xuất hiện: râu ria mọc tua tủa, giọng nói trở nên ồ ề, rổn rảng và biến thành đàn ông.
– Yohimbine: Chỉ đạt kết quả khi được tiêm thẳng “vào đó”. Nếu uống hoặc tiêm vào nơi khác thì không có tác dụng.
– Cantharidine: Trích từ ruồi Tây Ban Nha. Thuốc này vốn là huyền thuốc… thú y, dùng để gây ngứa ngáy cơ quan sinh dục, khiến cho gia súc phải nhảy đực để làm mất cảm giác khó chịu.
Khi dùng ở người (chẳng hạn bằng cách trộn vào chocolate),Cantharidine cần được điều chỉnh liều lượng, từ liều lượng dành cho bò đực Crystal 700 kg xuống vừa tầm một con người 40-50 kg. Việc này khó đến nỗi liều cường dương và liều… hướng dương không xa nhau mấy.
– Nitrite D’amyl: Vào đầu thập niên 1970, mụ tú bà quốc tế Xaviers Hollander đã tích cực cổ vũ, ca ngợi thuốc này trong tạp chí Penthouse và cuốn hồi ký Hãy gọi tôi là Bà. Hiện nay, thuốc vẫn được sử dụng rộng rãi để trị bệnh… tim mạch, đúng như chỉ định ban đầu.
– Từ năm 1983, tại Âu Mỹ xuất hiện estacsy, một dẫn chất của Maxiton, vốn trước năm 1975 vẫn được nhiều sinh viên sử dụng để thức học thi. Nó được mô tả là dược phẩm của ái tình, thuốc chiến đấu dành cho những kẻ yêu nhau … Nhưng estacsy chỉ có tác dụng gây ảo giác như các loại ma túy, xì ke và đã đưa nhiều người sử dụng đến… bệnh viện tâm thần
– Tonos: Một loại thuốc bôi của Nhật Bản, có hoạt chất gây ngứa ngáy, nhột nhột tại chỗ, đôi khi cũng có kết quả.
Các loại bình xịt của Mỹ hoặc dầu ướt, dầu khô hay là Xây xập dì… của Chợ Lớn, đều chỉ là những loại thuốc làm mất cảm giác để hy vọng kéo dài thời gian. Nếu xịt nhiều quá, có ngày sẽ mất cảm giác luôn. Riêng đối với các loại thuốc của Hong Kong, Singapore… đang được mời chào tại thành phố, tôi không thể đánh giá, vì “lý lịch” của chúng, từ công thức cho đến nơi bào chế, không rõ ràng.
Rốt cuộc, có thể kết luận như thế nào?
Tình dục là hình thức sinh hoạt đi vào tư duy con người, mà nhân loại thì lúc nào cũng muôn màu muôn vẻ… chẳng ai giống ai. Vì vậy, tất cả những gì đã nói từ đầu bài đều rất hiệu nghiệm, hoặc chẳng có tác dụng gì cả. Tất cả đều tùy thuộc vào từng trường hợp cụ thể và cá nhân.
Về mặt y học, không hề có bệnh bất lực mà chỉ có những nguyên nhân rất khác nhau gây nên bất lực và những trị liệu cũng rất khác nhau đối với các nguyên nhân ấy ví như tiểu đường, bệnh tim mạch, tâm lý… Thuốc trị bất lực (tức một thứ thuốc trị được đồng loạt cả ba loại bệnh nói trên) vẫn là điều không tưởng, ít ra là cho đến nay.
Trong lúc đó, nhiều khi chỉ cần một ánh mắt giao nhau là đã “rung động tâm thần” với kết quả “thấy ngay” ở cả hai người. Vì tình cảm và đối tượng mới là thuốc kích thích thật sự.
Tuy nhiên, y học là y học, còn tình yêu, tình dục… thì vẫn luôn luôn phải cần ít nhiều thi vị, lãng mạn, và cả ảo tưởng nữa. Điều này đã nuôi sống hàng triệu người trên hành tinh(nhất là mấy nhà sản xuất thuốc như vi la gờ ra) đang trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia vào ngành công nghiệp sản xuất mọi thứ “trợ lực” (dụng cụ, sách báo, thuốc men…), trong đó phim ảnh là mặt hàng chạy nhất.