(viết tặng con trai Công Hiếu)
Ùng oàng…sấm nổ…
chớp giật…mưa…
Nước xối ào ào…
Gió lay cây ngả
Tan trường trống rền như sấm
Ô tô xe máy chật sân…
Tiếng người,tiếng còi ồn ã
Em bên cô
ngắm nhìn cơn mưa đầu hạ
Kia rồi cha đang tới.
Chân đất,quần xắn cao
Tay cầm ô đi dưới trời mưa gió
Bữa ấy lưng cha con về.
Ấm cả miền ấu thơ..!
Phạm Ngọc – (mùa hạ 2008)